BETA NGỐC MUỐN TÌM ALPHA ĐỂ MƯỢN GIỐNG, AI NGỜ TỪ LÂU ĐÃ BỊ CHÚ NHỎ NHẮM ĐẾN

Chương 9

Cơ n.g.ự.c cuồn cuộn, cùng với bắp tay còn to hơn cả mặt tôi.

Vẻ mặt lạnh lùng hung dữ, trông rất khó dây vào.

Tôi nuốt nước bọt, chọn chỗ ngồi xa nhất, ở góc đối diện.

"Sao lại ngồi xa vậy? Chỗ này còn trống."

Tôi giả vờ không thấy ánh mắt ra hiệu của Bùi Cảnh Hoài.

Giả vờ như vô tình hỏi:

"Chú nhỏ, vị này cũng là Alpha sao?"

"Ừm, giống anh, đều là Alpha hàng đầu, cũng là..."

Xoẹt một tiếng.

Lưỡi d.a.o cứa trên đĩa sứ, cắt ngang lời Bùi Cảnh Hoài.

Tôi đột nhiên đứng dậy, nhấc chân chạy ra ngoài.

"Sáng sớm sắp muộn rồi, em, em phải đi học, em yêu đi học, em muốn đi học..."

"Không vội, ăn sáng đã."

"Không không không, em no rồi, thật đấy."

Bùi Cảnh Hoài rút khăn giấy lau miệng:

"Vậy anh đưa em đi."

Thấy tên da đen to lớn kia tự nhiên cầm lấy chìa khóa trên bàn, ra vẻ cũng muốn đưa tôi đi.

Tôi sợ đến mức chân mềm nhũn.

Tay từ chối vung nhanh như tàn ảnh.

"Không cần không cần chú nhỏ, Đại học A yêu cầu chạy bộ buổi sáng điểm danh, em, em không thể không có điểm chuyên cần!"

Nói xong, dưới ánh mắt kinh ngạc của Bùi Cảnh Hoài.

Tôi nhận lấy đồng hồ báo thức rồi phi như bay ra khỏi nhà.

Chạy đến khu phố, tôi chặn một chiếc taxi.

Ngồi sát cửa sổ, cơn gió se lạnh buổi sáng thổi vào khiến hốc mắt tôi cay xè.

Chú nhỏ quả nhiên không lừa tôi.

Anh ấy sẽ không cưới Omega.

Bởi vì anh ấy là tình yêu AA.

Hơn nữa nhìn vào sự chênh lệch thể hình kia, chú nhỏ dường như là người bị đè.

Nửa tiếng sau, taxi dừng lại ở cổng Đại học A.

Tôi cũng đã thành công tự tẩy não cho mình.

Vì giấc mơ tiên tri đã báo trước tất cả những gì sắp xảy ra.

Thì tôi không thể tiếp tục ngu ngốc ngồi chờ chết.

Thay vì chờ đợi bị Alpha da đen đuổi ra khỏi nhà, tay trắng, c.h.ế.t thảm trên đường phố.

Thì chi bằng tôi giành quyền thừa kế gia sản của ông già trước một bước.

Còn về chú nhỏ...

Tôi sờ lên n.g.ự.c đang vừa uất nghẹn vừa đau.

Nếu bị Alpha đè là xp của anh ấy.

Thì tôi chỉ có thể thầm chúc phúc.

 

back top