BETA NGỐC MUỐN TÌM ALPHA ĐỂ MƯỢN GIỐNG, AI NGỜ TỪ LÂU ĐÃ BỊ CHÚ NHỎ NHẮM ĐẾN

Chương 7

"Ôi, không gãy, thật đáng tiếc."

"Vừa nãy cháu trai cậu nói làm gãy rồi, tôi còn tưởng hai người 'làm lớn' đến mức quên cả trời đất, ai dè nhìn lại, khô khan thế này, vẫn là 'nguyên bản xuất xưởng'."

Không hổ là sinh viên xuất sắc đã học bảy năm đại học ở Đức.

Lời nói pha trộn tiếng Trung và tiếng Anh, thật cao cấp.

Khiến tôi, một tên gà mờ chỉ nhờ ông già quyên góp năm tòa nhà dạy học mới được nhập học, hoàn toàn không hiểu.

Nhưng tôi không quan tâm.

Miễn là "củ khoai tây" của chú nhỏ được bảo toàn là được.

Quay người, chuẩn bị rời đi.

Giọng nói đáng ghét của Cố Tiêu lại vang lên:

"Chà, chiếc áo T đen này bị tin tức tố của cậu ướp đến mức sắp rách rồi, rốt cuộc là của ai vậy, thật khó đoán quá đi..."

Chẳng lẽ chú nhỏ thật sự có Omega trong lòng?

Ngọn lửa hóng chuyện bùng cháy dữ dội.

Tôi dán cả người vào cửa, hận không thể dựng tai lên nghe trộm.

Trong phòng ngủ, Cố Tiêu không ngừng luyên thuyên:

"Không phải tôi giục cậu, nhưng 'cây gậy nhỏ' kia vừa mất bố, bây giờ chính là thời điểm tốt nhất để tỏ tình, cậu không nhanh tay, coi chừng bị Alpha khác cướp mất."

"Nói lùi một bước, dù là vì 'chú em' đáng thương thứ hai của cậu, cậu cũng nên thoát ế đi, không thì đợi đến khi 'gậy sắt mài thành kim', đó sẽ là tổn thất lớn đến nhường nào cho giới Alpha!"

Bùi Cảnh Hoài: "..."

"Cậu lắm lời rồi."

Cố Tiêu không chịu buông tha:

"Nghe lời khuyên của anh em đi, người cậu thầm yêu kia chính là một khúc gỗ! Khúc gỗ! Cậu không nói, cậu ấy vĩnh viễn không thể khai sáng được!"

Giọng Bùi Cảnh Hoài lạnh đi vài phần:

"Không được nói em ấy như vậy."

"Em ấy chỉ là hơi chậm chạp."

"Chỉ cần làm theo nhịp điệu của tôi, việc em ấy thích tôi chỉ là vấn đề thời gian, không cần cậu xen vào."

Cố Tiêu trợn mắt:

"À đúng rồi đúng rồi, cậu có 'nhịp điệu' của cậu..."

 

back top