Đúng là đầu óc của Alpha tốt hơn Beta.
Chiều tan học, tôi hớn hở trở về biệt thự.
Nằm trên ghế sofa cẩn thận lục tìm trong nhóm tìm việc làm thêm của trường.
Cuối cùng, tìm thấy hai sinh viên được ghi chú là A đỉnh.
Kết quả thêm WeChat xong, một người vừa nghe nói là muốn 'làm' liền không nói hai lời chặn tôi.
【Alpha hàng đầu là tài nguyên khan hiếm, chỉ có Omega vạn người có một mới xứng sinh con cho chúng tôi, cậu một Beta nhỏ bé ngay cả tin tức tố cũng không ngửi được thì mơ mộng hão huyền gì?】
Và gửi kèm danh thiếp của 【Bác sĩ Uông khoa thần kinh AAA】.
Tôi: ...
Tức giận đến mức nhảy dựng lên.
Đùng đùng chạy lên lầu hai, chui vào phòng ngủ của Bùi Cảnh Hoài.
"Tiểu Tuyên? Em đang làm gì vậy?"
Đợi Bùi Cảnh Hoài trở về, liền thấy tôi đang ôm áo sơ mi của anh, vùi đầu vào ngửi.
Tôi ngẩng đầu lên, chớp chớp mắt:
"Chú nhỏ, tin tức tố của anh rốt cuộc là mùi gì vậy?"
Không ngửi được.
Hít ngửi hàng đầu hơn một tiếng đồng hồ, chỉ ngửi thấy mùi nước xả vải thanh mát.
Bùi Cảnh Hoài nhìn vào mắt tôi, yết hầu lên xuống.
Anh nâng tay, tháo cà vạt.
Đôi chân dài thẳng tắp được bọc trong chiếc quần tây đen đi về phía tôi.
"Muốn biết sao?"
Hai cánh tay chống xuống bên cạnh giường, bao phủ tôi bên dưới.
Khuôn mặt đẹp trai như được Nữ Oa khoe tài nặn người bỗng phóng đại trước mắt tôi.
Khóe môi Bùi Cảnh Hoài cong lên một đường cong đẹp mắt.
Giọng nói vừa nhẹ vừa mềm:
"AB khác biệt."
"Nghe nói chỉ khi môi lưỡi chạm nhau mới có thể cảm nhận được tin tức tố của đối phương."
Anh nâng tay, đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm vào đôi môi mỏng và đỏ của mình.
"Muốn thử không?"
Âm cuối kéo dài, giống như một con hồ ly tinh quyến rũ trong trò chơi, phát ra lời mời gọi bí ẩn đến tôi.
Đợi đến khi tôi phản ứng lại.
Thì đã ngẩng đầu hôn lên.