ALPHA ĐỈNH CẤP VÌ GIẬN DỖI MỐI TÌNH ĐẦU, MÀ CƯỚI TÔI

Chương 8

Hai giờ sáng, Tống Dã đưa Chu Đông Miên về.

Vừa bước vào cửa, Chu Đông Miên đã ôm cổ Tống Dã, rên rỉ cầu xin: “A Dã, tối nay ngủ cùng em, được không?”

“Em muốn giao mình cho anh…”

Nói rồi cậu ta đặt môi lên, Tống Dã né tránh.

Tôi ngồi trên ghế sofa, nhìn Chu Đông Miên làm trò rẻ tiền.

Ánh mắt Tống Dã dừng lại trên người tôi.

Chu Đông Miên sững sờ, quay đầu nhìn thấy tôi, cười có chút khiêu khích.

“Phương Úc ca, nếu biết anh ở nhà, em đã bảo Tống Dã về sớm rồi.

Tối nay không thấy sao băng, anh ấy sợ em thất vọng, cứ đòi đưa em đi b.ắ.n pháo hoa.

Phương Úc ca, em xin lỗi nhé, anh có trách thì trách em đi, đừng giận A Dã.”

Tôi uống chút rượu, cả người lảo đảo đứng dậy, đi về phía cậu ta.

Hỏi thẳng: “Mặt ngọc của tôi đâu.”

Chu Đông Miên chớp mắt đầy vẻ chột dạ, vẫn cười: “Anh nói mặt ngọc trong két sắt à?

Lúc em dọn dẹp không cẩn thận làm rơi vỡ mất, nhìn cũng không đáng tiền, em ném đi rồi.”

Nước mắt tôi đột nhiên rơi xuống, trong khoảnh khắc tay chân lạnh buốt, môi run rẩy không kiểm soát được.

Trong đầu tôi toàn là buổi chiều ngày mẹ tôi mất, bà ôm chặt tôi, hết lần này đến lần khác lau nước mắt cho tôi.

Bà bảo tôi đừng sợ, bà nói bà sẽ không đi.

Bà nói bà đã nói chuyện với Phật tổ rồi.

“Mặt ngọc còn, mẹ còn.”

Tôi vung tay ném ly rượu về phía Chu Đông Miên, ly vỡ trên sàn đá cẩm thạch, mảnh vỡ b.ắ.n vào chân cậu ta.

Cậu ta sợ hãi, lùi lại hai bước, rúc vào sau lưng Tống Dã.

Thương tâm kêu lên: “Đau quá.”

Tôi xé cổ áo cậu ta, gào lên: “Cậu ném nó ở đâu! Cậu ném nó ở đâu!”

Tống Dã tiến lên chặn tôi lại, tôi đ.ấ.m anh một cú, mắng: “Chúng ta chưa ly hôn, anh dựa vào cái gì mà đưa cậu ta về nhà? Anh dựa vào cái gì mà để cậu ta động vào đồ của tôi? Anh dựa vào cái gì!

Anh không thể chờ đợi được để ngủ với cậu ta sao? Tống Dã, anh có ghê tởm không!”

Anh ôm tôi một cách thô bạo, xoa tóc tôi, đè giọng tôi xuống, trầm giọng nói: “Phương Úc, em bình tĩnh lại đi.

Tôi đưa em đi tìm mặt ngọc của em, được không?

Em đừng khóc nữa, tôi cầu xin em đừng khóc, tôi nhìn thấy đau lòng.”

 

back top